Tóc nâu

... ĐỂ MÌNH THƯƠNG NHAU!


Hình như thu đến rồi em
Sương khuya se lạnh, màn đêm chập chùng.
Trăng buồn giấu mặt, mờ dung
Đất trời như thể hoà chung điệu sầu!

Lá cây, ngọn cỏ thay màu,
Khoác lên áo mới, chợt nhàu nét tươi.
Hỏi em môi ngọt đang cười,
Hay như thu sớm: niềm vui vừa tàn?!

Nơi này lòng dạ hoang mang,
Thấy rơi chiếc lá, nghe vàng hắt hiu.
Ngây ngây cơn gió vào chiều,
Nhớ em, tôi nhặt thật nhiều lá rơi...

Trên từng chiếc lá chơi vơi,
Tôi đặt thật nhẹ mắt môi hôn khờ.
Bỏ vào hộp, cột chiếc nơ
Gởi về yêu dấu... như thơ tỏ tình!

Mong em cười mỉm môi xinh
Tháo nơ, nhận lá... để mình... thương nhau...!

 

 

Được bạn: HB 02.09.2008 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "... ĐỂ MÌNH THƯƠNG NHAU!"